Sunday, September 21, 2014

Dầu, tinh dầu, linh tinh

Có người chơi ảnh để lưu giứ kí ức, hạnh phúc. Nhưng không phải ai cũng vậy,kí ức hạnh phúc của tôi là âm thanh, và mùi hương. Có lẽ kiểu tôi giống chó hơn, khác một chỗ là tôi không bao giờ ngửi phân của mình hoặc của thằng khác, sure nhé.

Khi tôi còn nhỏ, học lớp 11, kỉ niệm tuyệt vời nhất là mùi hương sunsilk chanh. Khi đó tôi đi học đạp xe về thì lúc nào bạn gái tôi cũng đạp xe ngược chiều đi học buổi trưa, tôi nhớ mãi mùi sunsilk chanh mới gội tuyệt vời đó, và nó đi kèm một nụ cười nữa, thế là trưa nào đi học về , tôi cũng chết lặng một chút với mùi hương và nụ cười đó. Nhớ mãi, thỉnh thoảng thấy đau một chút.

Lớn chút xíu nữa, tôi thấy mình rất thích mùi cỏ miền quê, lâu lâu thoang thoảng mùi phân gia súc, nó khiến tôi thấy yên bình và bớt áp lực hơn. Bạn sẽ đồng ý với tôi nếu bạn từng nằm trên bãi cỏ và tâm sự với ai đó. Cái mùi của Sài Gòn rất áp lực, thật ra Sài Gòn có mùi của riêng nó, không miền nào có, nó bao gồm mùi của khói xe, khói thuốc lá, nắng, mùi nước tiểu ngai ngái khi đứng gần những chiếc xe bus, cộng thêm với những tiếng còi xe, cuối cùng là mùi mốc trong phòng lạnh lâu ngày, tạo nên hương vị của Sài Gòn.

Tôi cũng thích mùi của tình bạn và âm nhạc nữa, đó là mùi của riêng tôi tạo ra, mỗi khi hứng thú với âm nhạc, tình bạn, những chủ đề sôi sổi, nhất định những mùi thơm đó xuất hiện. Tim tôi đập nhanh hơn mỗi khi nghĩ về điều đó, mùi cafe trong cổ đi kèm với mùi khói 555 đi ra từ cánh mũi, nhìn bạn bè, cười, mọi thứ chậm lại và tình cảm hơn, không còn xô bồ thị phi nữa, mặc đù ... rất nhiều tiếng ồn xung quanh. À, còn mùi của rượu whisky nữa, đó là mùi của tình...cha con, tình bạn thứ thiệt và tình...hình

Ai có đầu óc tinh tế, hay tinh tướng, tinh tinh một chút, sẽ nhận ra còn một loại mùi hương ghi sâu vào trí óc nữa, mấy đứa FA thì nằm mơ cũng không biết, nhưng tốt nhất là không nói.

Nếu bạn nghe mùi cam chanh hay mùi quế, sả mà thấy thư giãn, chắc là do nó làm bạn nghĩ đến những lúc đi spa, massage. Dĩ nhiên, nếu bạn không rãnh đi spa thì cũng nên thưởng thức cái mềm mượt của dầu dừa ở nhà, hay mùi hương cúc, cam, chanh, tinh dầu khác xông lên trong phòng cũng không tệ, đủ cho bạn có kí ức hạnh phúc về căn phòng của mình khi đi xa hay đang ngồi làm việc với mấy con cờ hó.  Mấy thứ đó giờ cũng dễ mua, mà cũng khó, bạn tìm shop nào bán tinh dầu tử tế một chút, vì như bạn cũng biết đó, dầu hay tinh dầu, hay tinh... gì cũng vậy, chất lượng / số lượng mỗi nơi sẽ khác nhau đấy. Dĩ nhiên tôi là chất lượng rồi, bạn không cần phải nghĩ, cứ đọc tiếp.
Tinh của tôi !!!
Nói riêng về dầu, cá nhân tôi sử dụng rất nhiều, liên tục gần 30 năm, vì tôi rất thích ăn cá chiên ! Xưa thì không nói, đàn ông bây giờ dùng dầu ăn nhiều lắm. Bên phương Tây khác, ở VN thì cái ông thần cầm cây ba chĩa mới là thần tình yêu, âu cũng là nét văn hoá của dầu tại VN vậy.

Đó ! tinh này tinh nọ bậy bạ là quên nữa, còn phải cần cái đèn xông tinh dầu nữa, cũng không quá khó, đốt lên làm sau cho không cháy nhà là chuẩn. Thế nhé, đi xông tinh dầu thư giãn đi, đọc nữa không tốt đâu.

...

Chưa đi nữa ! đi đi, thôi, đi xông tinh dầu đi.

...

Đi đi mà !

...

Đcm, giờ có đi không !