Friday, August 13, 2010

Tôi hợp với chỗ này.

Vừa ra khỏi cái chốn ồn ào facebook, ngộp thở, trở lại với ngôi nhà google blog, thấy nhẹ lòng. Facebook hay nhưng đông người thị phi quá, lời ra tiếng vào chém vun vút.

Hôm nay sau bao nhiêu chuyện buồn, giờ này mà 5 con server update RAM cũng chưa xong, thấy cũng hơi lo. Nhưng ít ra hôm nay tôi cũng có một chuyện vui, cũng là từ cái Facebook ồn ào đấy. Ai đó đã nói, nếu làm cho người khác cảm thấy vui hay hạnh phúc, ta sẽ thấy hạnh phúc, hoàn toàn đúng. Tôi thì chỉ cần nhìn thấy họ vui, làm tôi cũng vui theo, cảm thấy thật nhẹ lòng và hạnh phúc.

Mỗi đêm dài ngao ngán, tôi tự tìm niềm vui cho mình mỗi khi chờ đợi, tinhte.vn, vnexpress, facebook, lẽ ra tôi nên ... quay lại chốn này, đọc lại những gì mình đã viết, sẽ hiểu mình hơn. Thời gian càng qua đi, trải qua nhiều biến cố hơn, tôi lại càng thấy mình ... chưa tốt như mình đã nghĩ, nôm na là chém gió trong tư tưởng. Rõ ràng, nếu xem xét cho tận cùng, thì mình vẫn chưa xứng đáng với mình. Điều này làm không khó, nhưng không dễ nhớ. Ai cũng thường nhìn cái hay cái dở của người khác để học tập, khen chê, phê bình. Liệu có bao nhiêu người có thói quen mỗi tối ngẫm lại xem mình đã nói những gì, nghĩ nhưng gì trong ngày ? có lẽ tôi nên có thói quen đó.

"Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt" - ông quả là người am tường triết lí của nhà Phật. Cuối cùng sau hơn 10 năm, tôi đã hiểu được 1 câu của ông, tôi đã tự mình trải nghiệm và tự hiểu ra rồi.