Tuesday, April 14, 2009

Khai quật: Em về tóc xanh

Cũng với một thứ tình yêu đấy, một hòan cảnh ấy, một thời điểm ấy, nhưng tùy theo mức độ tinh tế mà xúc cảm về điều đó khác nhau, quả thật một con người bình thường làm sao mà có hết được những trải nghiệm độc đáo ấy, vì môi trường giáo dục và cơ hội tiếp xúc của mỗi con người khác nhau. Những xúc cảm về tình yêu có khi thật đau đớn và cay nghiệt đối với một người, để mãi ở trong tim, nhưng với một người khác, cái đau đớn ấy lắng đọng và ... tỉnh táo, chững chạc, tinh tế hơn đến từng chút một, mỗi hơi thở đều chứa đựng những trải nghiệm tình yêu nhưng bao quát hơn vị tha hơn.

Đúng là trong cuộc sống, mức độ trí tuệ mỗi con người sẽ đưa ra những hành động cực kì khác nhau, nếu những tinh tế cao độ đó được thể hiện qua nghệ thuật, lại càng cô đọng và mang nhiều ý nghĩa hơn, vì sẽ có nhiều tâm hôn trên trái đất này hòa cũng một nhịp sống, hay chí ít cũng làm cho những thằng ngu muội như tôi sáng mắt được nhiều cái. Quả thật, âm nhạc hay nghệ thuật nói chung nếu chịu tìm hiểu, sẽ cho ta một cuộc sống thú vị và ý nghĩa vô cùng. Đôi khi tôi cũng phát hiện nhiều thứ hay ho như khi nghe bài hát này, và chẳng ai xung quanh có thể sẻ chia được điều đó, chỉ còn biết nở một nụ cười khinh đời tẻ nhạt. Phải chăng đó cũng là nụ cười của nàng Monalisa, Da Vinci biết điều gì thú vị về cuộc sống mà không sẻ chia được với ai chăng ?

Thật thú vị khi tôi đã hiểu được bài hát này. Nghĩ đến lại càng thấm thía hơn cái buồn không có ai chia sẻ của Độc Cô Cầu Bại - ngửa mặt lên trời, hận đời vô đối. Mình thì chưa đến cảnh giới đó, kẹt cái là nhìn xung quanh chả thằng nào con nào trà đàm nổi về cái vụ trải nghiệm này với mình. Giờ mong sao trước kia mình làm bạn được với anh Flora, Hòang Thái và những con người tinh tế ấy nhỉ, vì tôi rất muốn nói lên nhưng điều tôi xúc cảm được.

Còn đấy chăng đôi vai ướt thiên hương, nuôi cây trái chín
...
Bập bùng điều đàn để ta đón gió lên
Xin dâng người một dây đã đứt
...
Thôi xin em tóc kia còn xanh
Thì xin cứ an lành...

Ngẫm lại, thôi thì tôi cũng chưa bao giờ trách em vì điều đó, và cũng chưa bao giờ đau khổ vì điều đó, và trái tim cũng không "nghìn năm hóa đá", chỉ xin giữ lại chút kỉ niệm về tình yêu say đắm mê muội, chút tỉ mỉ, và vẻ đẹp "tóc xanh", " đôi vai ướt thiên hương" của em. Và cũng mong cho em nếu tóc kia còn xanh, thì xin cứ an lành.

Em về tóc xanh (Quốc Bảo) - album Hà Trần 9803
http://www.mediafire.com/?anzykwna5bs

No comments: